Thảnh Thơi
Nhiều năm thăng trầm trong cuộc đời, phần lớn chúng ta đều ý thức rằng những hấp dẫn lực bên ngoài sớm muộn gì cũng sẽ vỡ tan. Chỉ có một cõi lòng bình an và hạnh phúc với chính nó mới đích thật là nhu yếu sâu sắc nhất của con người. Cho nên trong truyền thống Phật giáo hay nói đến từ " An lạc". Bình an sẽ đưa đến hp. Bình an càng lớn thì hp càng lớn. Bình an là sự dừng lại mọi mong cầu và chống đối. Nó chấp nhận mọi điều kiện diễn ra trong thực tại một cách tự nhiên đầy bao dung và hiểu biết. Hạnh phúc mà không có bình an là hạnh phúc giả tạm. Nó chỉ là sự thỏa mãn nhất thời nhưng để lại tàn dư là nỗi cô đơn day dứt. Có nhiều khi ta thấy lòng mình thật bình an và hp nhưng ta hãy nhìn kỹ lại, có phải mình đang sống trong những điều kiện quá thuận lợi như: Công việc ổn định, những người thân rất hiểu và rất thương. Ko có bất cứ sự tấn công hay tổn thất nào, cũng chẳng có 1 điều gì đáng phải bận tâm giải quyết cả. Tuy ta đã bằng lòng với thực tại nhưng ta vẫn đứng trên nền tản...